Tại sao cần phải trau dồi ngữ vựng?
Ta có thể ngẫu nhiên có một vốn từ vụng phong phú không? Tôi muốn nói ngữ vựng về bất cứ ngôn ngữ nào khi ta học nó, kể cả tiếng mẹ đẻ của ta? Dĩ nhiên không rồi.
Nếu ngữ vựng của bạn chỉ có hạn thôi, tức là nghèo nàn, thì sự thành công của bạn chỉ có hạn thôi. Sự thực phũ phàng vậy đó.
Nếu ngữ vựng của bạn chỉ có hạn thôi, tức là nghèo nàn, thì sự thành công của bạn chỉ có hạn thôi. Sự thực phũ phàng vậy đó.
Một trong những cách dễ và mau lẹ nhất để tiến thủ là bằng cách chăm chú và trau dồi ngữ vựng, chịu xây dựng kiến thức về chữ. Muốn tiến bộ bạn phải trau dồi có phương pháp, chứ không học theo kiểu “cầu may “ được, thêm chữ nào hay chữ đó. Bạn sử dụng được càng nhiều ngữ vựng, cách suy tưởng của bạn càng sâu sắc, rõ ràng và chuẩn xác bấy nhiêu. Khi bạn biết dùng chữ một cách tinh không, và bạn càng tự tin khi phát biểu ý kiến, tài hùng biện của bạn càng được gia tăng, con người bạn cũng được nhiều người khác mến phục hơn.
Lời nói có sức mạnh ghê gớm biết bao? Một lời vụng về có thể giết chết tình bằng hữu, ngược lại một lời khéo léo đã tạo nên một tình duyên khăng khít. Như vậy ngữ vựng có thể thay đổi chiều hướng đời sống của bạn, nó thường đã mang một cá nhân từ địa vị bình thường đến thành công vẻ vang.
Thời sinh viên lần đầu tiên đi làm gia sư tôi cũng vậy , phải làm sao cho chỉnh chu áo quần, phải luyện tập sao cho chững chạc trước phụ huynh, phải làm sao cho bài giảng đầu tiên thật suôn sẻ và chắc chắn, khởi đầu ra sao và kết thúc như thế nào để thành công bước đầu. Nghĩ lại thực là dễ, nhưng cũng thực là khó đối với bất kì ai lần đầu tiên như thế. Rồi sau này tôi học Anh ngữ, mon men hoài những tiệm sách cũ lượm lặt tất cả những báo song ngữ về đọc và học, dường như thời sinh viên của tôi mỗi cuốn sách cũ là một người thầy dạy tôi theo học, tôi đặc biệt có ấn tượng với soạn giả LÊ BÁ KÔNG, tạp chí SUNFLOWER, MUSIC, SPECIAL ENGLISH…Tất cả đều là song ngữ với đầy đủ các chủ đề báo chí về tài chính, kinh doanh, y khoa, về âm nhạc, về cỏ cây, về rừng và về thể thao, các trò giải trí…nói chung không thiếu vốn từ loại nào. Trong kho tàng từ vựng của tôi có những cuốn sách ảo như “ bìa gói mì tôm. Nhãn chai dầu gội, bánh ngọt, cocacola, Pond, Hazaline, vỉ thuốc tây…” tất cả như từ điển sống quanh tôi vây, mỗi buổi sáng luyện tập nghe đài BBC, VOA special English, sưu tập các phần mềm tự học…
Vậy là cơ hội đến, đầu tiên tôi bập bẹ thực hành khi bước vào năm sinh viên thứ 3 tôi bắt đầu tham gia tổ chức phi chính phủ về xã hội, dù bán thời gian nhưng tôi vẫn luôn là tình nguyện viên tích cực phía nam Tây Nguyên, dõi theo những bài giảng của trung tâm anh ngữ SUPER KID ngày ấy, tôi không là ai trong số họ, không là cấp cao hay đầu đàn, tôi _ chỉ là thành viên của họ và chỉ để học tập, âm thầm tìm hiểu và lắng nghe, viết lại từng trang nhật kí làm việc, cách tổ chức hội thảo, cách thuyết trình, và kể cả cách lấy lòng đối tác của Sếp tôi, …
Lúc này tôi hiểu, điều ấy ngày trước giúp ích tôi rất nhiều, tôi lớn lên nơi đất Tây Nguyên nắng gió, nơi mà nhiều người thành thị thường bảo học sinh-sinh viên những tỉnh lẻ khó mà so bì với những bạn thành phố. Đành là vậy nhưng có lẽ trong con người họ một khi đã tìm được lối đi, phương pháp phù hợp, đi lên từ gian nan có lẽ để đối mặt trên diễn đàn, hay trên sàn bè bạn quốc tế có lẽ không phải ai cũng làm được. Riêng tôi, dù ít, dù nhiều nhưng tôi tự hào về chính mình, tôi có lòng tin, tôi chưa bao giờ biết hối tiếc những gì tôi chọn lựa. Bởi dù sao đã làm rồi, nếu chưa đúng chúng ta nên tìm cách sửa thay vì hối tiếc muộn màng vô ích phải không?.
Con đường tôi đi có thật nhiều bè bạn hân hoan cổ vũ, sự giúp đỡ tôi nhiệt tình, có những tiếng thì thầm sẻ chia tâm sự chuyện riêng (tất nhiên vĩnh viên là bí mật khi ai đó cần được giữ kín), chia sẻ công việc, và dĩ nhiên là vui buồn đều đã có với tôi,
Một lần tôi vấp ngã, tôi buồn và tôi khóc. Tôi chạy trốn và không muốn gặp ai, với tôi đó là một mất mát, và tôi biết cuộc đời tôi không bao giờ được phép sai lầm nữa bởi tôi không chịu đựng được những điều tương tự như vậy thêm một lần nữa. Thật cảm ơn ngày ấy có những người bạn đã hiểu tôi và chỉ cho tôi “CUỐI CON ĐƯỜNG LÀ HƯỚNG SÁNG” , im lặng với tôi để có khoảng không tự vượt qua và động viên tôi bừng tỉnh:
“….Phương chỉ được khóc, chỉ được buồn, chỉ được yếu đuối hôm nay vì ngày mai là một ngày mới, nơi ấy cần mạnh mẽ để bước tiếp _Kian 26/3/07”
Từ Tây nguyên bước chân vào thành phố, có lẽ đó là cái duyên sự nghiệp, và cái duyên cuộc đời đưa đẩy hạnh phúc tôi đến bây giờ.
Một lần tôi vấp ngã, tôi buồn và tôi khóc. Tôi chạy trốn và không muốn gặp ai, với tôi đó là một mất mát, và tôi biết cuộc đời tôi không bao giờ được phép sai lầm nữa bởi tôi không chịu đựng được những điều tương tự như vậy thêm một lần nữa. Thật cảm ơn ngày ấy có những người bạn đã hiểu tôi và chỉ cho tôi “CUỐI CON ĐƯỜNG LÀ HƯỚNG SÁNG” , im lặng với tôi để có khoảng không tự vượt qua và động viên tôi bừng tỉnh:
“….Phương chỉ được khóc, chỉ được buồn, chỉ được yếu đuối hôm nay vì ngày mai là một ngày mới, nơi ấy cần mạnh mẽ để bước tiếp _Kian 26/3/07”
Từ Tây nguyên bước chân vào thành phố, có lẽ đó là cái duyên sự nghiệp, và cái duyên cuộc đời đưa đẩy hạnh phúc tôi đến bây giờ.
Lang thang khắp Sài Gòn không người thân, chỉ với tấm bản đồ và cái xe biển số 47, tôi không ngần ngại tìm đến và làm việc tại TRUNG TÂM MÔI TRƯỜNG NHIỆT ĐỚI rồi ANH NGỮ QUỐC TẾ BẮC MỸ rồi SOIPSARD (VIỆN CHÍNH SÁCH VÀ PTNNNT PHÍA NAM), và VIỆN TÂM LÝ VÀ GIÁO DỤC PHÁP LUẬT, ngày nay với đầy đủ duyên phận, với đầy đủ cảm hứng với nghề nghiệp và tôi hạnh phúc thực sự!
Chỉ trong hai năm, tôi thay đổi cuộc đời từ sự nghiệp đến kết hôn …đầy những bất ngờ và biến động khó mà tả được, tôi vui, tôi buồn, và tôi hạnh phúc, cái đích cuối cùng của tôi là cầu mong những người bạn bên tôi họ sẽ luôn vui, luôn an lành, luôn thành công. Cầu mong tôi và ai ai cũng tiệm cận với “hạnh phúc trọn vẹn”
Chỉ trong hai năm, tôi thay đổi cuộc đời từ sự nghiệp đến kết hôn …đầy những bất ngờ và biến động khó mà tả được, tôi vui, tôi buồn, và tôi hạnh phúc, cái đích cuối cùng của tôi là cầu mong những người bạn bên tôi họ sẽ luôn vui, luôn an lành, luôn thành công. Cầu mong tôi và ai ai cũng tiệm cận với “hạnh phúc trọn vẹn”
Tôi đã nói nhiều hơn những gì tôi muốn nói, nhưng vẫn còn rất ít so với những gì cuộc sống chúng ta đang có, bạn hãy cố gắng và tìm hiểu và bồi bổ thêm cho bản thân mình nhé. Vài lời chia sẻ trên, như quý độc giả cảm thấy, nhằm nhắc lại một sự thực rất hiển nhiên và cùng nhằm mục đích khích lệ bạn hãy cố gắng trau dồi ngữ vựng. Bạn có những cái tôi cần, và có lẽ một điều bạn sẽ cần những điều tôi đang có, hãy chia sẻ , tôi luôn rộng lòng cùng quý bạn và mong cần có sự cộng tác tích cực của các bạn để tiến bộ.
Bàn riêng về anh ngữ, tôi chỉ mong bạn thấy thích thú trong việc trau dồi về nó. Tôi sẽ cố gắng làm cho việc học của bạn được dễ dàng và vui thích. Hẳn nhiên rằng chúng ta sẽ có một tương lai khác khi chúng ta tạo cho ta cơ hội mới.
Dang Phuong.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
dangphuongvietnam@yahoo.com