Minh Thiện
Đã hai ngày em tạm đi xa,
Anh ở lại một vài ngày đã nhớ
Chẳng hiểu tự bao giờ anh biết làm thơ
Khi nỗi nhớ cứ dâng về trong dạ
Chẳng lẽ nào duyên phận của hai ta
Chỉ để nhớ, để thương rồi im lặng?
Anh mãi gọi tên em trong từng đêm vắng
Bốn bức tường vang lại tiếng anh thôi
Chỉ hai ngày em tạm xa thôi
Mà như thể anh xa em mãi mãi
Anh ngóng đợi ngày em trở lại
Được gần em anh mong có gì hơn.